"Cậu nghĩ nhiều rồi, anh ấy muốn thì làm từ lâu rồi, không cần phải chờ đến bây giờ đâu?" Tô Nghênh Hạ nói.

Thẩm Linh Dao nhìn Tô Nghênh Hạ tự tin như thế thì không nói lại được, chỉ có thể hâm mộ thở dài.

"Haizz, cậu tốt rồi, có người chồng yêu thương mình như vậy, còn tớ thì thảm, yêu người không nên yêu, công việc vẫn chưa ra đâu vào đâu." Thẩm Linh Dao nói với bộ dáng sống không còn gì luyến tiếc.

"Tớ chia một nửa cho cậu nhé?" Tôi Nghênh Hạ đùa vui.

Thẩm Linh Dao lườm Tô Nghênh Hạ, nói: "Cậu đừng khiêu khích tớ, tớ mà nhịn không được, với sắc đẹp này, chỉ cần đôi chân này cũng quyến rũ được anh ta rồi."

Tô Nghênh Hạ không để lời này vào trong lòng, bởi vì cô biết Thẩm Linh Dao không làm vậy, dù cô ấy có làm thì Hàn Tam Thiên vẫn giữ được tâm của mình.

Trong lúc hai người đi dạo phố, Hàn Tam Thiên đã lái xe tới khi biệt thự Đỉnh Vân.

Khu biệt thự cao cấp sẽ không cho xe lạ đi vào, cho dù bạn bè hay người nhà của chủ biệt thự cần đăng ký hoặc chủ nhà chủ động liên hệ với bảo an mới được vào.

Hàn Tam Thiên là chủ biệt thự Sơn Yêu, nhưng anh chưa đăng ký xe nên vẫn bị chặn ở ngoài.

Chiếc xe Lamborghini không hay thấy ở thành phố Vân ngừng lại trước cổng khu biệt thự, người bảo vệ vừa chặn Hàn Tam Thiên vội vàng nhiệt tình tiếp đón chủ

nhân chiếc xe đó.

Trêи xe có một đôi nam nữ, người đàn ông tay để trêи cánh, bộ dáng cực ngầu, người phụ nữ ăn mặc khá quyến rũ, lộ ra vòng eo nhỏ nhắn cùng bộ ngực vĩ đại.

"Ngài Khổng, ngài đã trở về."

Khổng Võ nhìn chiếc Audi, khinh miệt hỏi: "Cái xe rởm này chặn đường làm gì?"

Bảo vệ hốt hoảng, vị này là đại thiếu gia nhà họ Khổng, nếu khiến gã không vui, vậy ông xui xẻo rồi, ông vội vàng nói: "Tôi không biết đây là ai, chắc không phải là

người nơi này, tôi đang chờ tin của phía trêи để duyệt."

"Chờ, anh muốn tôi phải chờ cùng anh ta

chỗ này?" Khổng Võ bực bội nhìn bảo vệ.

“Không không không, tôi sẽ bảo người kia đánh xe ra chỗ khác, ngài Khổng không cần chờ đâu." Bảo vệ nói xong thì quay đầu bảo Hàn Tam Thiên: "Anh chạy dịch vào một chút, đừng chắn đường ngài Khổng."

Hàn Tam Thiên lên xe, dịch xe sang bên, tuy anh là chủ biệt thự Sơn Yêu, nhưng

đã tới nơi này thì phải theo quy định của nơi này.

Khổng Võ nhìn Hàn Tam Thiên, lắc đầu: "Không có chuyện gì cũng chạy tới khu biệt thự Vân Đỉnh này, còn chạy chiếc xe dởm kia nữa, không cần mặt mũi à."

Rồi chiếc xe Lamborghini từ từ chạy đi, cấp trêи của bảo vệ cũng báo lại, Hàn Tam Thiên đã vào được bên trong.

Khổng Võ không thèm để chuyện này trong đầu, lúc về tới nhà, gã gấp gáp kéo người đẹp vào phòng.

Sau một hồi mây mưa, người đẹp dựa vào ngực Khổng Võ, dịu dàng nói: "Em chưa bao giờ tới khi biệt thự cao cấp như này, anh dẫn em ra ngoài mở rộng tầm mắt đi."

"Có gì đẹp đâu, chỉ nhiều phòng, nhiều tầng hơn nhà người khác thôi." Khổng Võ cười, ở đây đã quen, khiến thứ xa hoa trong mắt người khác không có giá trị gì với gã. Hơn nữa người tại khu biệt thự Đỉnh Vân không hề đơn giản, trừ mấy con đường dành cho người đi bộ ở bên ngoài, gã không dám tới khu vực của người khác, chọc tới phiền toái không giải quyết

được thì chết.

"Em muốn đi lên sườn núi xem, nghe nói

đó có căn biệt thự được đấu giá lên 89 triệu, không biết nó như thế nào." Người đẹp chờ mong.

Khổng Võ không được tự nhiên, chỗ kia không phải là nơi gã có thể tùy tiện tới, người mua chưa từng xuất hiện. Hơn nữa toàn bộ khu vực sườn núi là khu vực từ nhân, bị chủ nhà phát hiện gã rồi tố gã xâm phạm nhà ở bất hợp pháp thì Khổng Võ gánh không được.

"Anh không thể tới đó à?" Cô bé nhỏ xinh

thất vọng.

Khổng Võ do dự, gã không thể mất mặt trước người đẹp được, hơn nữa biệt thự

Sơn Yêu đang được sửa sang lại, chủ biệt thự chắc không ở đó, giờ đi xem thử tý cũng không có việc gì.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.



COMMENT



Please Register or Login to comment!