“Cô Tô đâu rồi?" Chung Luơng như lơ đãng hỏi.

Tô Hài Siêu cũng cho rằng Chung Lương chỉ thuận miệng hỏi, tùy tiện bịa ra một lí do, nói: “Bị bệnh, sau này sẽ hợp tác với quý công ty đã có tôi làm người phụ trách."

Chung Lương gật đầu, nói: "Nếu đã vậy thì chờ cô Tô khỏi bệnh rồi bàn bạc lại."

Nói xong, Chung Luơng xoay người rời đi.

Tô Hải Siêu sửng sốt tại chỗ một lát, rồi vội vã đuổi theo Chung Lương, nói: “Anh Chung, dự án này để tôi phụ trách cũng như nhau cả thôi. Anh yên tâm, năng lực của tôi còn hơn Tô Nghênh Hạ, nếu hợp tác với quý công ty..."

Tô Hải Siêu chưa nói hết, Chung Lương dừng chân bên cạnh xe: “Người muốn hợp tác với bất động sản Nhược Thủy rất nhiều, nếu nhà họ Tô không có thành ý thì tôi sẽ suy nghĩ lại chuyện này.”

Nhin Chung Lương nghênh nganh rời đi, Tô Hải Siêu đứng chết trân tại chỗ, vẫn nghĩ rằng Chung Lương sẽ không để ý chuyện này, ai má ngờ thái độ của ông lại cứng rắn đến vậy.

Suy nghĩ lại chuyện này!

Câu này khiến da đầu Tô Hải Siêu tê dại, giữa đông đảo những công ty tầm trung có rất nhiều đối thủ có năng lực cạnh tranh với nhà họ Tô. Có được lần hợp tác lần này là chuyện cực kỳ khó, nếu bị hủy trong tay anh ta, bà nội không giết chết anh ta mới lạ.

Nên làm gi bây giờ?

Chẳng lẽ thật sự để con kỹ Tô Nghênh Hạ ra mặt hay sao?

Tô Hải Siêu không cam lòng, tối hôm qua vừa lên mặt với Tô Nghênh Hạ. Nếu bây giờ xin cô đến thu thập cục diện này, mặt mũi của anh ta Còn để đâu cho được?

Lúc này, điện thoại của Tô Hải Siêu vang lên.

"Hải Siêu, bà nội con đã đến công ty, Chung Lương vẫn chưa đến sao?" Tô Quốc Lâm hỏi.

Lão ta bây giờ đang cực kỳ đắc ý, giành được cơ hội này trong tay Tô

Nghênh Hạ có thể thiết lập được địa vị của Tô Hải Siêu trong công ty.

Loading...

Tô Hải Siêu chỉ cần hoàn thành tốt dự án này, trở thành chủ tịch nhà họ

Tô là việc không cần bàn cãi.

"Con đang đến phòng họp đây." Tô Hải Siêu thấp giọng nói.

Trong phòng hội nghị, những thân thich của nhà họ Tô đều có mặt tại đây. Dù sao cũng là lần hợp tác quan trọng, để thể hiện thành ý của nhà họ Tô, không một ai vắng mặt.

Bà cụ Tô ngồi ở vị trí cao nhất của thành viên hội đồng quản trị, thấy một minh Tô Hải Siêu đi vào phòng họp, hỏi: "Chung Luong vẫn chưa tới sao?"

"Bà nội." Tô Hải Siêu củi đầu nói.

Chân mày bà cụ Tô nhíu lại, hỏi: “Xày ra chuyện gi, cậu đã đắc tội gì với Chung Lương hay sao?"

Vừa nói câu này ra, những thân thích của nhà họ Tô đều lo lắng nhìn về phía Tô Hải Siêu, đặc biệt là Tô Quốc Lâm, lão ta còn đang đắc ý vì cơ hội lần này, nếu bị Tô Hài Siêu đập nát, sau này lão ta mà muốn ngồi trêи ghế hội đồng quản trị thi chỉ còn là mong ước thôi.

Hải Siêu, xảy ra chuyện gì, hay là hôm nay Chung Lưong không rảnh nên hẹn hôm khác?" Tô Quốc Lâm nói.

"Vi Tô Nghênh Hạ không xuất hiện nên Chung Lương rất tức giận, ông ta nói.. ông ta nói..."

Thấy Tô Hài Siêu ấp ủng, bà cụ vỗ mạnh lên bàn hội nghi, lạnh lùng

nói: "Ông ta nói cải gi?"

Tô Hải Siêu cãm như hến, sau vội vàng nói: "Ông ta nói sẽ suy nghĩ lại

chuyện hợp tác với nhà họ Tô."

Bà cụ tức giận trợn trừng mắt, nếu tối qua Tô Hải Siêu không tim bà ta thi người phụ trách của dự án này cũng sẽ không thay đổi, Chung Lương cũng sẽ không tức giận đến vậy.

Có bao nhiêu công ty mong ngông lần hợp tác này thì sẽ có bẩy nhiêu người muốn bắt được cọng lông từ Con dê béo này. Nhà họ Tô vốn dĩ đã có cơ hội trong tay, nhưng vi cha con Tô Quốc Lâm mà gạt qua.

“Tô Hải Siêu, Tô Quốc Lâm, lần này nếu nhà họ Tô không thể hợp tác

được với bất động sản Nhược Thủy, thì cha con các nguời cút khỏi nhà

họ Tô cho tôi." Bà cụ nghiên răng nghiến lợi nói.

Hai cha con nghe được câu này thì trắng bệch cả mặt, hoàn toàn không ngờ sẽ dẫn đến hậu quả nghiêm trọng như vậy.

Hơn nữa bà cụ là người nói là làm, bà đã nói cút thì sẽ không thể ở lại được nữa.

“Bà nội, hợp đồng cũng đã ký rồi, ông ta còn muốn đổi ý hay sao?" Tô Hài Siêu không cam lòng nói.

Bà cụ cười lạnh, nói: “Chống lưng cho bất động sản Nhược Thủy là ai, cậu còn không biết hay sao? Chỉ bằng phân lượng của nhà họ Tô, cậu nghĩ có thể làm gì được bất động sản Nhược Thủy? Dù họ có hủy hợp đồng đưa tiền bồi thường đến thi cậu cũng dám nhận hay sao?"

Bà cụ nói mấy câu này làm đám thân thích của nhà họ Tô không dám thở mạnh, như bà đã nói, tiền bồi thường mang tới cửa, ai mà dám đi lấy? Chống lưng cho bất động sản Nhược Thủy chính là nhà họ Hàn ở Bắc Kinh đó!

"Chuyện này chỉ có Tô Nghênh Hạ mới có thể cứu vãn cục diện, tự các cậu xử lý đi." Bà cụ để lại những lười này, giận dữ rời đi.

Ånh mắt đám thân thích nhà họ Tô nhìn về phía Tô Hải Siêu hơi chút thay đổi, bọn họ biết rõ, trải qua chuyện này, địa vị của Tô Nghênh Hạ trong công ty sẽ tăng lên rất nhanh, không chúng còn có thể uy hϊế͙p͙ được đến Tô Hải Siêu.

Trước đây bọn họ nịnh bợ Tô Hài Siêu là bởi vì Tô Hải Siêu là người có khả năng thành chủ tịch của công nhất. Nhưng hiện tại, Tô Hải Siêu đã phạm sai lầm, ấn tượng của anh ta trong bà nội thể nào cũng rớt thảm hại. Chuyện chủ tịch đã không còn chắc chắn được nữa,

"Hải Siêu, việc này, cậu đành phải tự nghĩ biện pháp thôi, chủng tôi không giúp gì được cho cậu rồi."

“Đúng vậy, chúng tôi có muốn cũng chẳng thể giúp được, cậu phải nhanh nghĩ biện pháp đi."

"Chúng tôi còn có chuyện khác, đi trước."



Một đám thân thích tản đi nhanh chóng.

Trong phòng hội nghị chỉ còn lại hai cha con Tô Quốc Lâm và Tô Hải Siêu.

Tô Quốc Lâm tức đến khuôn mặt tái xanh, hung hãn nói: “Không biết Tô Nghênh Hạ cho Chung Lương ăn loại thuốc mê gi, lấy địa vị của con để bàn bạc với ông ta, ông ta vẫn không thèm nể tình."

Tô Hài Siêu nghiến chặt rãng, ngay sau đó lại cười nhạt, nói: “Có khả năng Tô Nghênh Hạ cẩm cho tên phế vật kia cải nôn xanh, không ngờ đó, Tô Nghênh Hạ thế mà thật sự là một con kỹ nữ."

"Mặc kệ thế nào, chuyện này cũng chỉ có nó đứng ra. Bà nội con đã nói là sẽ không bao giờ nuốt lời." Tô Quốc Lâm thở dài.

Nghĩ tới đây Tô Hải Siêu cực kỳ đau đầu, biết thể tối qua không gọi cho Tô Nghênh Hạ cú điện thoại kia. Bây giờ anh ta lại phải mời Tô Nghênh Hạ đứng ra, cái bạt tai này vung ra quá nhanh rồi đó.

“Để con gọi điện cho cô ta."

Tô Hải Siêu lấy điện thoại di động ra, bấm số của Tô Nghênh Hạ.

Chuyện này không thể chậm được, ngộ nhỡ Chung Lương thật sự hợp tác với những công ty khác, như vậy sẽ không còn cách nào cứu vãn được nữa.

Hôm nay Tô Nghênh Hạ bị giao trách nhiệm ở nhà nghỉ ngơi, lửa giận đầy bụng khiến tâm trạng rất khó chịu. Khi đang xem ti vi trong nhà, điện thoại di động của cô đột nhiên vang lên.

Khi đứng dậy chuẩn bị đi lấy, Hàn Tam Thiên đã nhanh tay bất lấy điện thoại trước.

"Là Tô Hải Siêu, anh nghe giúp em."

Tô Nghênh Hạ không biết Hàn Tam Thiên định làm gi, những nếu anh đã nói như vậy, Tô Nghênh Hạ không có ý kiến.

"Nghênh Hạ, cô tới công ty ngay." Hàn Tam Thiên mở loa ngoài, điện thoại truyền đến âm thanh của Tô Hải Siêu.

Nghe thấy giọng nói của Tô Hải Siêu, Tô Nghênh Hạ tức không có chỗ phát tiết. Tối hôm qua tên này khoe khoang chưa đủ hay sao mà giờ còn muốn cô đến công ty để khiến cô bị nhục nhã sao?

Định trả lời thi thấy Hàn Tam Thiên làm động tác không lên tiếng với cô.

"Nghênh Hạ bị ốm." Hàn Tam Thiên nói.

Nghe được giọng của Hàn Tam Thiên, Tô Hải Siêu tỏ ra không kiên nhẫn, nói: “Đưa điện thoại cho Tô Nghênh Hạ, mày không có tư cách nói chuyện với tao."

“ÔI" Hàn Tam Thiên không hề hấn gì lên tiếng, sau đó trực tiếp ngắt máy, đồng thời tắt nguồn luôn.

"Anh làm gì vậy?" Tô Nghênh Hạ không hiểu hỏi.

“Tô Hải Siêu đang tìm em hỗ trợ, chắc chắn là vì Chung Lương không nói chuyện hợp tác với anh ta nên anh ta muốn em ra mặt." Hàn Tam Thiên nói.

Tộ Nghênh Hạ sửng sốt, hỏi: "Thật u?"

"Đương nhiên là thật."

Tô Nghênh Hạ đứng lên, sốt ruột nói: "Chúng ta phải đi thôi."

“Cho dù có vội cũng không đến lượt em vội, người cần gấp là anh ta Anh nghĩ hiện giờ bà nội rất tức giận, Tô Hải Siêu hiện giờ đang cầu xin em cửu mạng anh ta. Anh ta dùng thủ đoạn cướp đi vị trí người phụ trách của em, em cứ như vậy đi giúp anh ta?" Hàn Tam Thiên nói.

Tô Nghênh Hạ vẫn không hiểu ý của Hàn Tam Thiên. Lần hợp tác này đối với nhà họ Tô là cực kỳ quan trọng, nếu cô có thể làm được thì có thể tăng địa vị trong nhà họ Tô lên rất cao. Nếu bị trì hoãn rồi xảy ra chuyện không may, chắc chắn Tô Hải Siêu sẽ bị phạt, nhưng cô cũng không chiếm được ích lợi gì.

“Vậy em cần phải làm gì đây?" Tô Nghênh Hạ hỏi.

“Chở, chờ anh ta đến cầu em. Lần này là cơ hội tốt để em báo thù." Hàn Tam Thiên cười nói.

“Nhưng mà..."

"Yên tâm đi, em quên rồi sao, không phải ông chủ của bất động sản Nhược Thủy là bạn của anh sao? Có bị hoãn lại vài ngày cũng không thánh vấn đề." Hàn Tam Thiên giải thích.

Tô Nghênh Hạ lúc này mới hiểu ra, con người lay chuyển nhìn Hàn Tam Thiên, cô nằm nghiêng trêи ghế sa lông thản nhiên nói; "Hàn Tam Thiên, không ngờ anh còn là một kẻ trộm gà nữa đó."

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.



COMMENT



Please Register or Login to comment!