Chương 990

Bảo vệ?

Nghe vậy, Tiểu Bạch chớp mắt, hơi ngẩn ra, nó liếc nhìn khắp xung quanh một lượt, bảo vệ ai cơ?

Lúc này, Diệp Quân phía bên dưới đột nhiên lên tiếng: “Ta!”

Tiểu Bạch nhìn về phía Diệp Quân, Diệp Quân chỉ vào bản thân: “Bà ấy bảo ngươi bảo vệ ta!”

Tiểu Bạch quan sát Diệp Quân một lượt, nó chớp mắt, rất nhanh, nó bay tới trên cánh tay Diệp Quân, sau đó dùng móng vuốt nhỏ khẽ vò đầu Diệp Quân.

Diệp Quân trầm mặc, ngươi coi ta là mèo đấy à?

Cùng lúc này, Diệp Quân đột nhiên quay đầu lại. Chỉ thấy cách đó không xa, một thanh giáo dài đột nhiên lao ra từ giữa trán của một Thần Đế, sức mạnh cường đại đẩy Thần Đế đó lùi ra bên ngoài hàng vạn trượng. Bé gái Nhị Nha bên cạnh An Nam Tịnh cũng nhún người nhảy lên, tung ra một cú đấm đánh vỡ một miền tinh không. Mà hai Thần Đế đang đứng trong miền tinh không đó cũng lùi ra xa mấy trăm nghìn trượng, vừa dừng lại, thân xác của hai Thần Đế cứ thế mai một dần đi, linh hồn cũng tan biến!

Nhìn thấy cảnh tượng này, sắc mặt của Diệp Quân chợt biến đổi!

Bé gái tên Nhị Nha này thật kh ủng bố!

Ở một diễn biến khác, người phụ nữ váy trắng tay cầm Phương Thiên Họa Kích một mình chiến đấu với ba Thần Đế nhưng không hề yếu thế, bà ấy đã ép mấy Thần Đế thở không ra hơi!

Mạnh thật!

Nhìn thấy cảnh tượng này, đám cường giả bên phía thư viện Quan Huyên đều kinh ngạc không thôi.

Mặc dù người ít, nhưng rất giỏi đánh đấm!

Diệp Quân đột nhiên quay đầu nhìn về phía tên nhóc màu trắng trên cánh tay, hỏi: “Có phải ngươi cũng rất giỏi đánh lộn không?”

Tiểu Bạch chớp mắt, sau đó giơ vuốt nhỏ lên vung vẩy một hồi, vung mãi vung mãi rồi nó đột nhiên rút ra hai viên giống như quả trứng, bên trên còn có nút ấn.

“Mẹ kiếp!”

Tiểu Tháp đột nhiên kinh ngạc thốt lên: “Bom…”

Diệp Quân vẻ mặt hoài nghi: “Đây là thứ gì vậy?”

Tiểu Bạch nhếch miệng cười, sau đó đưa hai viên giống như quả trứng đó cho Diệp Quân.

Diệp Quân nhận lấy, Tiểu Tháp đột nhiên hô lên đầy khiếp sợ: “Đừng nghịch thứ này, sẽ…”

Lúc này, Diệp Quân đã ấn cái nút kia luôn rồi.

Tiểu Tháp: “…”

Nhìn thấy Diệp Quân đã ấn cái nút đó, Tiểu Bạch chớp mắt, sau đó vuốt nhỏ nhanh chóng khua về một bên.

Diệp Quân hoàn toàn mờ mịt: “Ý gì thế?”

Tiểu Tháp đột nhiên run giọng nói: “Chết tiệt, mau vứt đi!”

Diệp Quân ngẩn ra.

Bấy giờ, Tiểu Bạch đột nhiên đưa hai vuốt lên che hai mắt.

Ầm!

Trong nháy mắt, một sức mạnh kh ủng bố đột nhiên bộc phát ra từ trong lòng bàn tay của Diệp Quân, sức mạnh cường lại lập tức đẩy Diệp Quân văng xa ra cả chục nghìn trượng!

Mọi người đều sững sờ!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.



COMMENT



Please Register or Login to comment!