Đinh Dũng dứt lời, mặt Hắc Xà thay đổi hắn.

Hắn lập tức quay sang nhìn Lâm Bân đang ở phía xa rồi mới vỡ lẽ những gì mà Đinh Dũng vừa nói.

Không biết từ bao giờ, Lâm Bân đã né sau bàn quầy, lúc này trong lòng anh ta thấp thỏm không thôi.

Ban đầu mọi việc vẫn con nằm trong vòng kiểm soát của anh ta, mãi tới khi Đinh Dũng ra tay đánh ba người phía Hắc Xà thì anh ta mới biết sợ.

Cũng may Hắc Xà có chống lưng vững chãi, gọi được Trương đại thiếu gia tới.

Anh ta còn tưởng rằng Đinh Dũng chết chắc, còn định nhân cơ hội này thể hiện trước mặt Trương đại thiếu gia để làm quen.

Ai biết được cục diện thay đổi, mọi chuyện đã vượt ngoài sức tưởng tượng của anh ta.

Đinh Dũng lại quen biết với Trương Bồi Sơn vả lại Trương Bồi Sơn trông lại còn rất sợ Đinh Dũng nữa.

Mọi thứ đều khiến anh ta nhận thức được rằng mình đã đụng phải một người không nên đụng rồi.


Lúc này thấy Đinh Dũng nói vậy, Lâm Bân giật mình, mặt mày tái mét.

Anh ta đang định cầu xin Hàn Phương Nhiên nể tình hai người quen biết nhiều năm, nói giúp cho vài lời thì không ngờ rằng Hàn Phương Nhiên không buồn nhìn mặt mình mà cứ thế đi ra ngoài cùng Đinh Dũng.

Trương Bồi Sơn đưa mắt tiễn Đinh Dũng rời khỏi nhà hàng rồi mới đạp cho Hắc Xà hai đạp thật mạnh, xong xuôi hắn ta mới rời đi.

Hắn phải đem chuyện này nói với Trương Thiệu Thích để tránh mình có sơ suất gì.

Mãi tới sau khi rời khỏi nhà hàng thật xa, Hàn Phương Nhiên và Dương Phàm mới định thần trở lại.

Hai người nhìn sang Đinh Dũng lên tiếng: “Đinh Dũng, anh, vừa rồi…”
“Ha ha, Trương đại thiếu gia là bạn học của anh.

Không ngờ phải không? Thực ra anh cũng không ngờ”, Đinh Dũng xoa xoa mũi bấm bụng nói tiếp: “Chính là người mà trước đó đụng xe với bố mình, sau đó anh mới biết cậu ta chính là bạn học ngày xưa.

Lâu rồi không gặp, lúc đó còn không nhận ra”.

Anh không muốn để Hàn Phương Nhiên quá kinh ngạc, đặc biệt là thể hiện mình có bí mật trước mặt Hàn Phương Nhiên và lại còn là bí mật anh chính là một kẻ dị thường, đột nhiên trở nên mạnh bạo khiến không ít người hoài nghi cho nên anh mới cố bịa ra một thân phận là bạn cũ của Trương Bồi Sơn.


Danh tiếng của Thiên Hương Các đương nhiên Dương Phàm đã từng nghe nói tới.

Đây là nơi mà giới nhà giàu rất thích tới, và cũng là nơi thể hiện thân phận của từng người.

Có điều nơi này chỉ chăm sóc hội viên, vả lại không phải là nơi thích là có thể tới được.

Nghe Dương Phàm nói vậy, Hàn Phương Nhiên ngây người.

Cô ngẩng đầu nhìn về phía trước: “Đinh Dũng, đây… hay là thôi bỏ đi”.

“Ừm? Sao thế, các em không phải muốn tới đây ăn sao?”, Đinh Dũng nhướng mày hỏi với vẻ tò mò.

“Đây… nơi này chỉ dành cho hội viên của họ thôi.

Người có tư cách có thể vào đây trong nhà họ Hàn chúng ta cũng chỉ có ông nội và bác cả thôi”, Hàn Phương Nhiên lắc đầu.

Cả nhà họ Hàn chỉ có hai người này mới có thể vào đây, cô đương nhiên không đủ tư cách.

Đinh Dũng lập tức hiểu ra suy nghĩ của Hàn Phương Nhiên.

Hoá ra cô đang băn khoăn chuyện này.

Nghĩ vậy rồi Đinh Dũng lắc đầu cười, nói: “Nhà hàng này xây lên để cho người ta đến ăn, chẳng nhẽ lại không tiếp đãi chúng ta?”
“Yên tâm đi, anh nói vào được thì nhất định vào được, đi thôi”, Đinh Dũng không nói thêm gì khác nhưng anh cho rằng ý tứ của mình có lẽ là đã quá rõ ràng, anh nghĩ Hàn Phương Nhiên và Dương Phàm có lẽ hiểu ra..



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.



COMMENT



Please Register or Login to comment!