Edit: Frenalis

"Có một số hồn ma sau khi chết oan chỉ là oán quỷ thuần tuý, không có ác tâm, nên sau khi thực hiện được tâm nguyện, giải quyết ân oán, để báo đáp ân nhân sẽ trả giá bằng linh hồn, hóa thành linh khí nhập vào cơ thể ân nhân để giúp ân nhân cải thiện thể chất, kéo dài tuổi thọ".

Tôi sững sờ một lúc, hóa ra Văn Tú đang trả ơn, tôi đã trách nhầm cô ấy.

Tôi nhìn thoáng qua người giấy trong tay, khẽ thở dài, đem người giấy có viết ngày sinh tháng đẻ đặt ở trong nước cho nó nhũn ra. Đây là cách hủy người giấy mà quy củ trong nghề chúng tôi đã định, những hình vẽ bằng giấy không dùng đến không thể tùy tiện đốt, nhất định phải ngâm nước, nếu không sẽ gặp phiền toái lớn.

Tôi nhìn lịch thì thấy hôm nay lại là ngày thứ bảy, tối nay Chu Nguyên Hạo sẽ về. Tâm tình của tôi lại bắt đầu phức tạp, nên tôi lấy giấy và nan tiếp tục cuộn người giấy, khoảng thời gian này tôi bận xử lý các sự việc linh dị, cửa hàng không nhận đơn hàng nào nên việc kinh doanh cũng kém đi rất nhiều.

Làm được một nửa, bỗng nhiên điện thoại reo.

"Khương Lâm, là tôi, Hướng Dũng."

Hướng Dũng là một đạo sĩ, trước đây là hàng xóm của tôi, hắn thường đoán mệnh và làm pháp sự cho người ta nên kiếm được rất nhiều tiền, nhưng tôi biết hắn là đạo sĩ giả, thậm chí còn chưa tốt nghiệp sơ trung (cấp 2). Những bản lĩnh của hắn đều là gạt người.

Nhưng mà hắn thường xuyên chiếu cố việc kinh doanh của cửa hàng tôi, nhất là sau khi cha tôi qua đời, lúc đầu không ai tin tưởng tôi, họ nghĩ tôi còn trẻ làm sao có thể làm tốt công việc vẽ người giấy làm vòng hoa, trong tiệm một đơn đặt hàng cũng không có. Về sau với sự giúp đỡ của hắn, công việc của tiệm mới khá lên.

"Hướng Dũng, gần đây anh kiếm tiền ở đâu thế?" Tôi cười nói: "Lâu rồi anh không chiếu cố đến việc kinh doanh của tôi nha."


"Bây giờ cô có ở tiệm không?" Hắn có chút vội vàng, "Cô có sẵn một bộ giấy tiền vàng mã không? Tối nay tôi có việc cần dùng gấp."

"Nếu là người khác hỏi thì nhất định sẽ không có, nhưng chúng ta quan hệ thế nào chứ, nhất định phải có." Tôi cười nói: "Cho tôi địa chỉ, bây giờ đưa qua cho anh."

Nơi này là khu bất động sản cao cấp mới khai trương, được đặt tên là Đào Hoa Viên, có diện tích rộng lớn. Vì để thu hút khách hàng chịu mua giá cao, chủ đầu tư đã xây dựng một công viên trong khu bất động sản. Lúc công viên vừa mới mở cửa, có nhiều hộ gia đình chung quanh rất thích đi dạo sau bữa cơm tối, nhưng cho đến khi có người treo cỗ tự vẫn trên cây ngô đồng trong công viên, thì không còn mấy ai lui tới nơi đây nữa.

Kinh doanh địa ốc sợ nhất là có người chết, mà nếu để cho tin đồn truyền ra ngoài thì toà nhà này coi như xong. Vì vậy chủ đầu tư đã liên hệ với Hướng Dũng và nhờ hắn làm một tràng pháp sự để siêu độ cho cô gái treo cổ.

Truyện được dịch tại https://.wattpad.com/user/frenalis.

Tôi chở nguyên bộ giấy tiền vàng mã đến Đào Hoa Viên trên chiếc xe tải sắp hỏng, bàn thờ đã được bày sẵn, hương đã được đốt, xung quanh có mấy người bảo vệ đứng canh. Hướng Dũng mặc áo kiểu Tôn Trung Sơn màu xanh đậm, một bộ dáng cao nhân đắc đạo, bên cạnh còn có một người đàn ông trung niên thấp béo, ông ta nở nụ cười gượng và không ngừng lau mồ hôi trên trán.

Bên trong công viên này lạnh kinh khủng.

Tôi cau mày, tại sao âm khí ở đây lại mạnh như vậy, theo lý mà nói ở những nơi đông người như công viên, dương khí phải nên tràn đầy mới đúng.

Hướng Dũng chào tôi và nhờ bác bảo vệ tới giúp khuân đồ, tôi một tay cầm ngôi nhà giấy sải bước đi, di chuyển dễ dàng. Loại nhà giấy này tuy làm bằng giấy nhưng thực ra khá nặng, khi bảo vệ thấy tôi có thể cầm dễ dàng như vậy dù thân hình gầy gò, cũng khen một câu "nữ hán tử ".

"Khương Lâm, sao dạo này cô đẹp thế?" Hướng Dũng nhỏ giọng: "Cô đi Hàn Quốc phẫu thuật thẩm mỹ à? Cô ngay cả bạn trai cũng không có còn đi phẫu thuật thẩm mỹ làm gì? Được người ta bao nuôi à?


"Cút." Tôi phất phất tay, "nói nghiêm túc, anh làm thế nào mà nhận được công việc ngon này vậy?"

Hướng Dũng nhìn người đàn ông trung niên ở bên cạnh, là Tần quản lý. Hắn hạ giọng nói vào tai tôi: "Cô cũng biết những người kinh doanh bất động sản không bao giờ thiếu tiền, cũng chịu chi tiền, đơn hàng này tốt như vậy, tôi không nhận không phải là ngốc sao?"

Tôi cũng nhỏ giọng: "Anh phải cẩn thận. Tôi thấy công viên này rất tà môn, đừng vì tiền mà chọc phải những thứ bẩn thỉu".

Hướng Dũng cười: "Đời tôi chưa bao giờ nhìn thấy thứ bẩn thỉu thật sự, sợ cái gì? Kiếm tiền mới là đạo lý. Bộ giấy tiền vàng mã của cô bình thường chỉ bán được vài nghìn tệ, lần này tôi chào giá giúp cô một vạn, Tần quản lý cũng không trả giá. Vậy đi, chờ một lát cô ở lại giúp tôi, xong việc tôi sẽ nói anh ta đưa cho cô một bao lì xì lớn."

Truyện được dịch tại https://.wattpad.com/user/frenalis.

Tôi không quan tâm đến phong bao lì xì, nhưng Hướng Dũng tốt với tôi nên tôi không thể mặc kệ hắn. Tôi gật đầu, Hướng Dũng bảo Tần quản lý lại gần: "Tôi nghĩ cũng gần đến giờ rồi. Tôi muốn khai đàn làm phép. Anh niêm phong công viên lại, không cho phép ai vào".

"Ừ, ừ." Tần quản lý gật đầu nói: "Hướng đại sư, có cần gì cứ nói."

Các nhân viên bảo vệ đều lùi lại, Hướng Dũng rút kiếm gỗ đào ra, đâm lên lá bùa chú trên bàn, lá bùa bị đụng phải lập tức bốc cháy, hắn múa may kiếm gỗ, không thể không nói, mấy động tác này nhìn rất chuyên nghiệp.

Hướng Dũng từng kể với tôi, mẹ hắn từng cho một người ăn xin ăn cơm, về sau người ăn xin kia nói muốn thu hắn làm đồ đệ nhưng mẹ hắn không đồng ý, muốn hắn tập trung vào việc học, sau đó người ăn xin đã dạy hắn hai chiêu, nói là đáp lễ cho hắn vì được ăn uống. Hắn vẫn luôn tiếc nuối, nếu có thể nhận người ăn xin kia làm thầy, nói không chừng bây giờ đã là đại sư trảm yêu trừ ma.


Tôi tự nhủ, ông già ăn xin đó chắc là kẻ lừa đảo, nếu hắn đi theo ông ta thì bây giờ hắn cũng là kẻ lừa gạt.

"Ngũ lôi mãnh tướng, hỏa xa tướng quân, lên trời xuống đất, đuổi sét tránh mây, lập tức xếp hàng, thống lĩnh thần bình, mở cờ triệu tập, không được chậm trễ. Lập tức nghe lệnh!" Hắn cao giọng đọc chú ngữ, giơ thanh kiếm gỗ đào chỉ thẳng bầu trời, bùm một tiếng, hai cây nến đỏ cao lớn nổ tung ra pháo hoa trắng.

Tần quản lý và mọi người đều lộ ra vẻ kinh ngạc, sau đó là vẻ mặt ngưỡng mộ, tôi cười thầm trong lòng, đó là vì trong nến có thêm phốt pho trắng.

"Khương Lâm, bắt đầu đốt người giấy đi." Hướng Dũng nói.

Tôi gật đầu, lấy bật lửa đốt cháy đôi trai gái. Pháp sự đang diễn ra suôn sẻ thì bỗng một cơn gió từ đâu thổi tới khiến những lá cờ vàng treo trên bàn thờ lay động. Tần quản lý và mọi người tỏ ra sợ hãi, Hướng Dũng giở thêm vài chiêu rồi lớn tiếng: "Tất cả nghiệp chướng, cút đi!"

Tôi bỗng cảm thấy có gì đó lạnh lẽo phía sau, quay đầu lại thì thấy một bóng trắng vụt qua.

Có ma

Tôi cau mày, cảm thấy có gì đó không đúng, liếc nhìn Tần quản lý và đám bảo vệ rồi bước tới Hướng Dũng nói: "Hôm nay có bao nhiêu nhân viên bảo vệ?"

Hướng Dũng đang luyện pháp, quay đầu lại nói: "Sáu, đừng làm phiền tôi đang luyện pháp."

"Không." Tôi hít một hơi, "Lúc nãy tôi đến đây, ở đây có bảy nhân viên bảo vệ."

Hướng Dũng sửng sốt một chút, thấp giọng hỏi: "Có nhìn nhầm không?"

"Chắc chắn," tôi nói, "Có ba người đứng ở bên trái bàn thờ và bốn người ở bên phải. Vì hai bên không đối xứng nên tôi đặc biệt quan sát."


Truyện được dịch tại https://.wattpad.com/user/frenalis.

Trên mặt Hướng Dũng hiện lên một tia sợ hãi, hắn giở thêm vài chiêu, sau đó cất kiếm gỗ đào, nói với Tần quản lý: "pháp sự đã hoàn thành, nơi này có một con ác quỷ chiếm cứ, hiện tại đã bị tôi bắt vào bùa chú."

Vừa nói, hắn vừa nhặt một lá bùa ở trên bàn vừa gấp thành hình vuông: "Việc này không nên chậm trễ, chậm thì sinh biến, tôi bây giờ đem nó mang về, siêu độ cho nó. Các người đem nơi này thu dọn một chút đi."

Tần quản lý không chút nghi ngờ, lấy trong người ra hai cái phong bì dày màu đỏ, đưa cho mỗi người một cái và liên tục nói cảm ơn. Hướng Dũng nháy mắt với tôi, bảo tôi đi theo hắn ngay. Tôi hiểu ý đi theo sau lưng hắn, nhanh chóng bước ra khỏi công viên. Tần quản lý và đám bảo vệ đều đến tiễn, Hướng Dũng vẫy tay: "Không cần tiễn chúng tôi đâu".

Vừa đi ra mấy bước, chợt nghe phía sau có tiếng hét, chúng tôi giật mình quay lại, tôi liếc nhìn mọi người rồi buột miệng: " thiếu một người bảo vệ."

"Không thiếu." Tần quản lý nhìn kỹ, "Đủ sáu người."

Nhưng lúc trước tôi nhìn thấy là bảy, một trong bảy người này chắc chắn là ma, vậy người biến mất bây giờ là người hay ma? Tôi tỉ mỉ đem đám người này nhìn một lần, cũng không phát hiện ra vấn đề gì. Tôi có mắt Âm Dương, nhưng không hẳn là toàn năng, chưa kể hiện tại tôi chỉ có Âm Nhãn.

Âm Dương mắt được chia thành ba cấp độ: Âm Nhãn, Dương Nhãn, Thiên Nhãn. Cấp sau mạnh hơn cấp độ trước.

Đương nhiên, Quỷ Hồn cũng có đẳng cấp, trong sách nói, quỷ cũng chia đủ loại khác biệt. Yếu nhất là cô hồn dã quỷ, gần như không có lực công kích gì, sau đó là Oán Quỷ, Ác Quỷ, Lệ Quỷ, Nhiếp Thanh Quỷ, Quỷ Tướng cùng Quỷ Vương.

Truyện được dịch tại https://.wattpad.com/user/frenalis.

Theo dõi wattpad frenalis để được xem chương mới nhanh nhất.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.



COMMENT



Please Register or Login to comment!