Sa mạc, mặt trời chói chang, gió lớn điên cuồng.

Trong chuồng ngựa, đại hán cao lớn như thiết tháp giống như không cảm giác được khí trời nóng nực ngồi trên khối đá, ánh mắt bụi mông mông trống rỗng vô thần nhìn bầu trời, một khuôn mặt xấu xí lại khô cằn như da quả cam bị phơi khô, gập ghềnh, hung ác đáng sợ.

Nhưng tiềm ẩn bên dưới bề ngoài bình tĩnh lại là đủ loại mắng chửi cùng rít gào.

Không, kỳ thật hắn rất lãnh đạm, chỉ là trong lòng chỉ có chút mắng to.

Con mẹ nó lại xuyên qua, niên đại này xuyên qua quả nhiên là lạn đường cái. Rồi mới, bình tĩnh.. hồi ức lại nhân sinh hai đời của mình.

Đời thứ nhất, chết dưới vách núi.

Sau khi chết hắn cũng không phụ hi vọng xuyên không, sinh ra bên trong Tấu Địch Khách gia tộc (gia tộc Zoldyck), biến thành một trẻ con tên Y Lộ Thước Tấu Địch Khách.

Hơn hai mươi năm chua xót cùng vùng vẫy mà không người biết, thật vất vả vấp vấp ngã ngã trưởng thành một thanh niên nổi trội trong giới sát thủ, kết quả có một ngày..

Nhìn lên không trung, nhìn thấy một đám lông chim nhiều màu rực rỡ từ trên trời bay xuống, trang bức mười phần, niệm ra chuỗi tên nếu niệm xong một hơi đủ chết ngạt xuyên việt nữ, Y Lộ Thước vô cùng ưu thương lại vô cùng đản đau.

"Oa ải nê", "Ni ái tháp", "Ni là oa », « Ni không thể ái tháp chỉ có thể ái oa"..


Gia đình Tấu Địch Khách ói ra, lữ đoàn ói ra, toàn bộ chính phó phối hợp diễn bị phiêu thanh tỉnh đều tập thể ói ra.

Người của thợ săn thế giới dùng thể Quỳnh Dao tổn thương không nổi a!

Nhu tình mật ý xót xa triền miên nói không nên lời còn đáng sợ hơn cả máu tươi tứ tung.

Đám muội giấy nhiều màu rực rỡ, các ngươi phiêu đám người Khố Lạc Lạc thì tốt rồi, dù sao đám người kia phi thường bi3n thái, khẩu vị quá nặng đâu!

Chứng kiến đám xuyên không nữ đủ loại phiêu Tây Tác, Y Lộ Thước yên lặng chọc lên mặt mình vài cây đinh, đem chính mình biến thành tuyệt thế xú nam lặng lẽ lui tràng.



Hắn thật sâu đuổi theo chân của xuyên không đại thần chết trên con đường nào đó, mới làm cho thế giới này mất đi cân bằng, hướng con đường sụp đổ vừa đi không trở lại.

Nhìn thấy Tây Tác lại một lần nữa bị muội giấy khấu ngã xuống đất cưỡng hôn thành công, nội tâm vực thẳm của Y Lộ Thước thành công thay hắn ch ảy nước mắt bi thương.

Niên đại này kẻ bi3n thái cũng không dễ hỗn, cần thời thời khắc khắc giữ chặt trinh thao của chính mình.

Nghĩ tới đám người Khố Lạc Lạc xui xẻo hướng xuyên không nữ "oa ải nê", "nê ái oa", thâm tình thổ lộ, chờ đợi lúc thanh tỉnh lại nôn ói, ngàn đao vạn quả với đối phương. Y Lộ Thước cảm thấy vì trạng thái tinh thần của mình vẫn nên tìm nơi thanh tịnh trốn một chút mới tốt.

Ch ảy nước mắt vẫy tay, lặng lẽ trốn.

Y Lộ Thước thu thập hành lý từ trong nhà dời ra ngoài.

Không có nguyên nhân thứ hai, ai bảo người của Tấu Địch Khách chú định sẽ không bình tĩnh. Cửa suối vàng đều nhanh bị đám nữ nhân kỳ quái kia lật đổ chấn vỡ, nếu không trốn chạy hắn lại thật sự cần bị "ái ma chú" cưới vợ.

Đợi khi lá phong đỏ bay xuống, trạch ra cái nấm Y Lộ Thước cuối cùng chợt hiểu ra.

Thợ săn thế giới đột nhiên biến thành hình dạng như vậy, không phải bởi vì nó không chính quy.

Trong này chỉ là một thế giới song song, mà hắn đích thị là xuyên không đến trong hố của một tác giả vô lương, mà tác giả âm hiểm giảo hoạt mục đích chính là muốn nôn mửa chết hắn.

Nghĩ thông suốt một điểm này, Y Lộ Thước bình tĩnh, lấy ra di động gọi cho Tây Tác cùng Khố Lạc Lạc kêu tới đánh bài.


Sau đó Y Lộ Thước nhìn thấy Tây Tác thân mặc quần áo chú hề, không hề áp lực giẫm giày cao gót 12cm, hoa lệ thu gặt một cái mạng của con kiến kiên cường, liền quýnh.

Tây Tác, tư thế như muốn cùng Nghĩ vương ôm nhau cùng chết lại là chuyện gì!

Chẳng lẽ nói, ngươi cũng không cách nào nhẫn nhịn thế giới tàn khốc lạnh lùng lại vô lý thủ nháo này hay sao?

Cho nên ngươi nghĩ thông suốt, thay vì buồn bực khổ thân không bằng chết cho thống khoái phải không.

Vì cứu Zoldyck Killua, Y Lộ Thước không cẩn thận, treo!

Mặc dù là vì cứu người nhà mới chết, nhưng vì lôi kéo Mã Nghĩ Vương cùng nhau xong đời cũng xem như là chết quang vinh.

Đều nói "sống vĩ đại, chết quang vinh", nói vậy trên người hắn treo đầy tiểu hồng hoa, nếu không vì sao hắn đã chết rồi lại sống?

Thế giới kh ủng bố vô hạn a, chú ngữ oán a.

Y Lộ Thước rất muốn học Tây Tác "Nga ha ha", cười thế giới thật kỳ diệu.

Sở Hiên nhìn thấy hắn đến hứng thú, không muốn chết.

Tầm mắt cuồng nhiệt muốn đem hắn sinh sôi giải phẫu nghiên cứu, kính mắt lấp lánh như đêm kinh hồn, đầu uốn áo, Y Lộ Thước rất muốn về nhà tìm mẹ!


Tình hình là tới cuộc chiến cuối cùng, làm thanh niên yêu thương đồng bạn, từng thu qua bao nhiêu chỗ tốt của Sở đại tá, Y Lộ Thước lại thay Sở đại tá con mẹ nó đỡ một kích trí mạng!

Rồi mới toàn bộ xương cốt như vỡ thành cặn bã tê rần, hai mắt tối sầm, Y Lộ Thước ý thức được chính mình đại khái phải chết kiều kiều.

Vận mệnh thật biết trêu cợt người, tưởng chính mình hẳn phải chết không nghi ngờ, Y Lộ Thước trải qua công kích có tính hủy diệt sau lại có thể kiên cường sống tiếp.

- Đinh.. chúc mừng ký chủ cởi ra luân hồi, đại nạn không chết vinh hạnh thu hạch một danh hiệu "Cửu mạng miêu yêu"!

* * *!

Hắn tuyệt đối không muốn cái danh hiệu chết tiệt kia, mời thu về đi, cảm ơn.

Kỳ thật Y Lộ Thước muốn nói chính là, nguyên lai hệ thống còn khỏe mạnh a, cáp cáp!

Từ khi Y Lộ Thước tiến vào thế giới vô hạn lưu, vì muốn vượt qua tâm ma, hắn gánh vác một hồi làm chuột bạch, hi sinh nhan sắc làm cho Sở đại tá kéo vào trong phòng lột quần áo nghiên cứu từ trong ra ngoài, cuối cùng vì hắn tạo ra một hệ thống chuyên chúc.

Không nghĩ tới hắn không hiểu ra sao cả xuyên thủng lên thân thể một người khác, hệ thống cũng đi theo phía sau.

Đây là mị lực nhân cách, xem hệ thống chung tình đối với hắn như thế.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.



COMMENT



Please Register or Login to comment!