Đêm dài, gió lạnh tận xương, Sở Lưu Hương không khỏi co rút một chút, rồi sau đó trước mắt tối sầm, một kiện áo khoác màu lam rơi lên mặt của hắn.

- Đêm dài chậm rãi, cẩn thận gác đêm đi.

Y Lộ Thước đứng dậy tiêu sái rời khỏi.

- Thật sự là..

Nhìn theo đối phương, Sở Lưu Hương lắc đầu bật cười, sau đó buộc lại áo khoác.

- Đinh! Độ hảo cảm của diễn viên +5, trước mắt tiến độ 50/100. Phần thưởng đã đến, mời ký chủ xem xét.

Khóe môi Y Lộ Thước nhếch lên, tâm tình thật tốt, mỗi lần độ hảo cảm của diễn viên gia tăng vượt qua 5, hắn sẽ đạt được số phần thưởng lớn. Lần sau có thể cân nhắc xem, chà độ hảo cảm càng nhiều.

- Đinh! Độ hảo cảm của ký chủ +5, trước mắt tiến độ 30/100. Diễn viên nên thêm chút sức, tranh thủ đem ký chủ "cao phú mỹ" bắt.

Đêm, cực lạnh.

Gió lạnh quét ngang, rốt cục không còn cảm thụ được.

- Đinh! Sau đêm tân hôn, tân nương thiên tiên biến dạng, xú nữ mới thật là lão bà, lão bà thảm chết trên giường, Hồ Thiết Hoa đại hiệp thu được danh hiệu "quan phu".

- Đinh! Đại mê đoàn "tân nương thật giả", Hồ Thiết Hoa đại hiệp hãm sâu trong phiền toái tranh chấp. Giúp đỡ hay không, mời ký chủ tự do tuyển chọn.

Y Lộ Thước nghĩ cũng không nghĩ, trực tiếp tuyển "Không".


- Đinh! Diễn viên truy tung Cơ lão bản, Cơ lão bản đang cùng sát thủ Nhất Điểm Hồng liều chết chiến đấu, cùng là sát thủ xuất sắc, ký chủ có muốn tiến đến chứng kiến phong thái hay không?

Y Lộ Thước: Hệ thống, bữa cơm trưa đã tới.

- Đinh! Ký chủ vô tình a, Cơ lão bản sắp chống đỡ không được, ngài vẫn mắt lạnh bàng quan, chỉ là một bữa cơm? Miễn phí tặng ngài danh hiệu "Máu lạnh vô tình lòng dạ hiểm độc sát thủ chân tài mê".

- Đinh! Diệu Tăng Vô Hoa sắp xuất hiện, ký chủ ngài muốn đi nhận thân hay không?

Y Lộ Thước trầm mặc hồi lâu, trong tiếng la hét như tiểu cô nương của hệ thống lại che chắn nó.

Trở lại trong lều trại, thân ảnh đoàn người diễn viên đã biến mất vô tung.

Ngay một khắc hắn che chắn hệ thống, giống như nghe được tiếng thét chói tai của nó nói nhóm người diễn viên lâm vào đại nguy cơ, chờ hắn từ trên trời giáng xuống làm anh hùng?

Y Lộ Thước nghiêng đầu, có chút không xác định.

Dù sao lời nói của hệ thống hắn chủ yếu tai trái nghe lại ra tai phải, hơn nữa dưới tình huống miêu tả tính từ vị giác càng nhiều.

Nhưng hắn cũng không lo lắng.

Không cần kháp ngón tay tính toán, hắn phi thường hiểu biết định luật dành cho diễn viên chính trong tiểu thuyết: Vượt cấp giết địch, tuyệt cảnh sống lại, có kinh vô hiểm, bàn tay vàng luôn mở rộng.

Cho nên việc chết sống của diễn viên còn cần để ý sao?

Lười biếng nằm trên giường, Y Lộ Thước thanh thản cắn dưa hấu.

Cùng lúc đó bị địch nhân bắt Sở Lưu Hương đột nhiên hắc xì một cái, trong nháy mắt làm không ít người quan sát. Trong tiếng trêu ghẹo của Trưởng Tôn Hồng, hắn ngượng ngùng nhu mũi, trong lòng lại thầm nghĩ cái hắc xì này thật quá quen thuộc.

Lúc ở ốc đảo, hắn bị huynh đệ tốt vứt bỏ, làm cho hắn một mình ngượng ngùng quẫn bách đối diện Tỳ Bà công chúa.

Phú Thượng Ca.

Thời khắc này Sở Lưu Hương chợt nghĩ tới Phú Thượng Ca đã biến mất cả một ngày.

Cũng nghĩ tới một màn trong lúc vô ý nhìn qua hôm qua, Phú Thượng Ca cùng Vương Trùng bí mật nói chuyện sau đó chia tay.

Hắn kiên tin chính mình sẽ không nhìn sai lầm, rõ ràng chính là Vương Trùng.

Bọn họ nhận thức sao?

Nếu là nhận thức, vì sao làm bộ không quen biết. Nếu không nhận thức, vì sao lại gặp mặt nhau.


Hai người rốt cục có quan hệ gì?

Mục đích của họ lại là cái gì?

Hết thảy đều thành mê.

Liên quan tới Cực Lạc ngôi sao, Thạch Quan Âm, Vương Trùng, còn có thân phận thần bí của Phú Thượng Ca..

Sa mạc, ốc đảo, trong lều trại hoa lệ.

Y Lộ Thước ngồi xếp bằng, tay trái ôm gò ms, tay phải xếp giấy, rất là nhàm chán.

Thời hạn thi hành án đã mãn, hệ thống lại tích cực leng keng vang lên.

- Đinh! Vương phi mị nhãn bay bay, mỹ nhân kế làm được thật tốt, Hồ đại hiệp hồn phách bay bổng, nhẹ nhàng không biết mình đang ở nơi nào. Mỹ nhân kế, hay!

- Đinh! Hồ Thiết Hoa đại hiệp cảnh tượng vội vàng, lúc đi vẫn không quên vị bằng hữu như ký chủ, tìm vài vòng nghe được võ sĩ nói ngài đã rời khỏi, lòng đầy nghi hoặc lại không miệt mài theo đuổi, chỉ lưu lại căn dặn, sau đó rời đi.

- Đinh! Võ sĩ tiểu đội phía sau đánh lén, Hồ Thiết Hoa đại hiệp bị người hạ độc thủ. Ký chủ có đi cứu viện hay không?

Trong sự chờ mong của hệ thống, Y Lộ Thước lãnh khốc vô tình không đếm xỉa tới từ "cứu".

- Đinh! Ký chủ thật là máu lạnh, thiên đạo hảo luân hồi, sẽ có một ngày ngài sẽ gặp báo ứng.

Y Lộ Thước thè lưỡi, không quan tâm lời nguyền rủa.

- Đinh! « Chuyện không liên quan tới mình thì cao cao quải lên », ký chủ ngài làm cho hệ thống thất vọng rồi, hệ thống mong ngài tự xét lại mình, đợi ngày bị người thu thập đi.

Hắn sẽ bị người thu thập?


Ha ha!

Hắn đợi.

Y Lộ Thước ngoáy lỗ tai, hoàn toàn không tin.

- Đinh! Hồ Thiết Hoa đại hiệp chạy trối chết, vài lần gặp hiểm, gặp được Tỳ Bà công chúa.

Ngươi xem, không phải là không việc gì sao!

Hệ thống luôn lo lắng suông, nếu đoàn người diễn viên dễ chết, kịch tình làm sao còn tiến hành.

Thích!

- Đinh! Mời ký chủ lên đường đi tới hang ổ của Thạch Quan Âm, ký chủ hành động quá chậm, hệ thống giúp ngài một phen.

- Đinh! Bắt đầu truyền tống.. đang truyền tống..

Ký chủ kiệt ngạo bất tuần, độc đoán chuyên quyền, tự tưởng tự hành, khư khư cố chấp, cố chấp không ai bằng..

Tóm lại thật con mẹ nó làm cho hệ thống kháo nát tâm.

Hệ thống nhảy nhót tức giận, cuối cùng tạc mao.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.



COMMENT



Please Register or Login to comment!