Lâm Trí Bạch thản nhiên nói: "Ta đã được giáo dục từ nhỏ, ta sẽ không ủng hộ làm ra chuyện như vậy.



"Đệ đệ thối."

Lâm Hi cười ngửa tới ngửa lui: "Tỷ tỷ rõ ràng không nói gì cả, cái này là do Tiểu Hắc ngươi tự mình suy diễn."

"Ngươi đây là bị bức cung."

"Cái này có thể gọi là không đánh đã tự khai."

Lúc này gió thổi phảng phất, thổi cho tóc của Lâm Hi rối lên, nàng lười biếng dùng năm ngón tay hất tóc sang một bên, "Ta nhìn ngươi muốn náo loạn chặn đám cô chú trong dòng họ, đáng tiếc ngươi vẫn chỉ là một thiếu niên mười bảy tuổi, cho dù muốn chạm đến tập đoàn Thần Thoại thì ít nhất cũng phải chờ thêm vài năm nữa.



“Chớ có nói tào lao, vào vấn đề chính đi.”

Lâm Trí Bạch hỏi: "Gần đây công việc thế nào? ”


Tập đoàn Thần Thoại có Thần Thoại Entertainment, đây là một trong những ngành công nghiệp trụ cột của Lâm gia.

Thế hệ thứ ba của Lâm gia hầu như đều làm việc trong Thần Thoại Entertainment, chỉ là được sắp xếp ở các bộ phận khác nhau.

Cả nhà của Lâm Trí Bạch cũng làm việc tại đó.

Lâm Hi hiện đang làm trưởng bộ phận thuộc một trong các bộ phận âm nhạc của Thần Thoại Entertainment.

Phù sa không chảy ra ruộng của người ngoài.

Trên tay Lâm Trí Bạch hiện tại có một bài « Tiêu Sầu », hắn cần thông qua bộ phận này của tỷ tỷ để phát hành bài hát này ra ngoài.

"Đang vui vẻ lại đi nói chuyện này làm cái gì?"

Nét mặt tươi cười của Lâm Hi liền biến mất, "Tình huống nhà chúng ta ngươi cũng không phải không biết.



Lâm Trí Bạch cũng không hề cảm thấy bất ngờ, "Là mấy cô chú bác kia liên thủ chèn ép nhà chúng ta sao?”

Lâm Hi lại tiếp tục uống thêm một ngụm bia lớn nữa.

"Ngươi cũng đừng quá đề cao nhà chúng ta đi, việc này cần gì đến bọn họ phải liên thủ?

"Thậm chí cũng không cần bọn họ tự mình động thủ, Thần Thoại Entertainment có rất nhiều con chó biết nịnh hót!”

"Đám người kia làm thì kỹ năng chuyên môn cũng chả ra gì, nhưng bản lĩnh nịnh hót lấy lòng thì lại không nhỏ, tự nhiên sẽ biết cách lấy lòng cấp trên.

Một nhà chúng ta tuy rằng cũng họ Lâm, nhưng cũng chỉ có thể đi những bước đi gian nan mà thôi."

Quả nhiên là vậy.

Lâm Trí Bạch trên mặt không hiện ra chút cảm xúc, "Cha cũng bị bọn họ…?"

Lâm Hi thản nhiên nói:

"Cha chúng ta chẳng qua chỉ là một đạo diễn phim truyền hình nho nhỏ, không có gì đáng để nói, đơn giản là sẽ không được đầu tư gì, không thể nào được tiếp xúc được với các nhà biên kịch lớn.


Nhị ca ở bộ phận gameshow mới không dễ dàng, đoạn thời gian trước anh ấy cùng bộ phận khác tranh giành studio quay hình, kết quả là không giành được, hiện tại những người dưới tay hắn đang thể hiện ra lòng người bất ổn, tầm ảnh hưởng cũng dần bị thu hẹp.

Về phần mẹ chẳng qua ở công ty chẳng qua chỉ là làm một chức vụ nhàn rỗi mà thôi, có đi làm hay không cũng không ai thèm để ý.

Cũng may, mấy vị cô chú kia cũng không phải là luôn liên thủ chèn ép chúng ta không đâu, họ luôn tranh đấu gay gắt lẫn nhau, chuyện họ tự ngáng chân nhau rồi té sấp mặt không phải là chuyện ít thấy.
.
Đây chính là nguyên nhân ngươi năm nay mới mười bảy tuổi, thân thể cũng vừa mới khỏe lại, ta lại không thể không nhắc nhở ngươi chuẩn bị tâm lý kỹ càng, bọn họ đã bắt đầu tranh giành gia sản.

Đừng quên ông nội năm nay đã bảy mươi.

Tuy rằng mấy năm nay ông nội đã bắt đầu chú trọng dưỡng sinh tẩm bổ, nhưng thân thể cũng coi như còn khỏe mạnh.

Dù sao với tuổi này chẳng may nếu có trở bệnh nặng cũng không phải là điều kỳ lạ, huống hồ cho dù không sinh bệnh nặng gì, tương lai của ông nội còn sống được bao nhiêu năm đây?”

"Mà trong tập đoàn có chút tin đồn, bọn họ đều nói ông nội của chúng ta đã chính thức bắt đầu lựa chọn thái tử từ trong con cái, khoảng thời gian trước thậm chí còn hỏi ý kiến của Thư ký Kim về việc lập di chúc.

Ngươi nói xem thư ký Kim vốn là một người vô cùng kín miệng, nếu tin tức này có thể truyền ra nếu không phải là ông nội tự mình bày mưu tính kế thì làm sao có thể chứ?"

Lâm Trí Bạch thở ra một hơi thật dài.

Hoàn cảnh của dòng họ Lâm so với tưởng tượng của hắn còn tồi tệ hơn mấy lần.

Ông nội cũng coi như thật là ác độc, cơ hồ đem thế hệ thứ ba của Lâm gia đóng gói ném vào Thần Thoại Entertainment, biết rõ bọn họ không hợp nhau nhưng vẫn không quan tâm, cũng không hề sợ công ty có đấu đá nội bộ.

Về phần tuyển thái tử?


Ha ha, đây rõ ràng là đang chọn ngũ độc trùng trong truyền thuyết! Con nào mạnh nhất sẽ sống sót đến cuối cùng!

Bất quá chuyện này cũng chính xác giống như phong cách làm việc của ông nội.

Ông nội vĩnh viễn là người rất kiêu ngạo, có niềm tin tuyệt đối khi làm người cầm lái Lâm gia, cho dù trong chum đủ loại trùng độc cắn nhau tới nát cả chum, ông nội cũng không bao giờ bỏ thêm một viên đá hay mở một lỗ thông gió trong chum.

“Thần Thoại quả là một chiếc bánh rất lớn.”

Lâm Hi cười lạnh: "Bánh ngọt phân chia như thế nào, ông nội cũng rất rối rắm.

Cho nên hiện tại ông nội giống như một đế vương vô tình, dùng ánh mắt lạnh như băng nhìn chăm chú vào tất cả mọi người, cho dù giữa đời thứ hai và đời thứ ba của Lâm gia tranh đấu sứt đầu mẻ trán, ông ấy cũng có thể như cũ tỏ ra thờ ơ.



Nói xong.

Lâm Hi nhìn về phía Lâm Trí Bạch: "Đáng tiếc bây giờ đệ vẫn là sinh viên đại học, tương lai trước khi tốt nghiệp đại học thậm chí còn không có tư cách chính thức nhập cuộc.”

"Vậy cũng chưa chắc."



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.



COMMENT



Please Register or Login to comment!