Cả đêm, Hạ Trừng Trừng và hệ thống cứ như mấy cô em đu idol, lột sạch ‘idol’ nhà họ.

Một người một hệ thống đơ như cây cơ.

Bọn họ không thể liên hệ cái cậu nhóc thích hóng drama đu CP và nam thần hệ cấm dục như tiên không có khói lửa trong nhà là một á!

Nhưng mà lần này xem như hóng được drama của cây sinh mệnh, lại có một tin lớn để giữ mạng!

Cảm ơn đỉnh lưu, moah moah!

11 giờ tối, Hạ Trừng Trừng hoạt động gân cốt, tính xuống nhà ăn khuya.

Đầu bếp làm ba phần đồ ăn khuya, một phần là cháo hải sản cho Hạ Trừng Trừng, hai phần còn lại là cơm dinh dưỡng cho Quang Tông Diệu Tổ.

Sau khi ăn khuya xong, Quang Tông ăn hai miếng rồi nằm một bên, có vẻ là mệt mỏi.

Diệu Tổ vẫn rất khỏe, không ngừng phe phẩy cái mông với Hạ Trừng Trừng, chờ cô ngồi xuống, một bên ăn cháo một bên lướt điện thoại.

Khắp màn hình là những bình luận Tạ Tri Hành viết, Hạ Trừng Trừng vừa đọc vừa bật cười ha hả.

Bạn học Chồn thích hóng drama: [Kỹ thuật diễn của Tri Hành rất tuyệt! Cái danh ảnh đế không phải để làm cảnh! ^-^]

Bạn học Chồn thích hóng drama: [Cảnh diễn khóc của Tạ Tri Hành trong [Truy tung] làm tui khóc theo luôn á! Sao kỹ thuật diễn của ảnh tốt thế! TAT]

Bạn học Chồn thích hóng drama: [Mong đợi nhiều bộ phim khác của Tạ Tri Hành o( ̄▽ ̄)d ]

Vào lúc này, Tạ Tri Hành đi vào phòng khách, Hạ Trừng Trừng cười không ngừng.

Tạ Tri Hành làm như không có việc gì, rót một ly nước cho mình.

Hạ Trừng Trừng nhịn cười nói, “Chồng ơi ~ Em thấy anh ăn tối không nhiều, có muốn ăn bữa khuya không?”

Cô chỉ nói chứ không có ý mời Tạ Tri Hành ăn chung.

Nhưng anh lại đáp, “Được.”

Còn không kịp đợi đầu bếp bưng cháo lên, Tạ Tri Hành đã ngồi cạnh Hạ Trừng Trừng, nhấm nháp chén đồ ăn kì lạ ở trước mặt Quang Tông.

Hạ Trừng Trừng: “…”

Cô vốn định nhắc Tạ Tri Hành nhưng không kịp, vì vậy đành đổi lời, “… Ăn ngon không?”

Tạ Tri Hành cứ như đang cảm nhân cái món đồ không rõ mùi vị trong miệng, cảm nhận một hồi vẫn không tìm được từ để miêu tả, chỉ có thể rặn ra mấy chữ, “Bình thường.”

Sau đó anh đặt chén xuống, nhìn Quang Tông làm vẻ mặt ai oán nhìn anh. Cùng lúc, đầu bếp đặt chén cháo hải sản trước mặt anh.

Tạ Tri Hành nhìn chén cháo hải sản và chén có đồ ăn kì lạ, ngây người.

Sau đó anh nhìn Hạ Trừng Trừng nghẹn cười với ánh mắt nghi ngờ, không đợi cô hồi phục đã thấy Quang Tông chậm rãi dùng cái chân ngắn của mình đi tới cạnh chén đồ ăn kia, vươn cái lưỡi bé nhỏ của mình liếm hai cái đầy ưu nhã.

Tạ Tri Hành: “…”

Tạ Tri Hành vẫn giữ vững dáng ngồi ưu nhã ban đầu, chỉ là bàn tay đang cầm chén ăn của mèo Quang Tông hơi lộ gân xanh.

Lát sau, anh đứng dậy, thong thả nói: “Khuya rồi, anh đi ngủ trước.”

Tạ Tri Hành xoay người cứ như chưa có gì xảy ra, thong thả rời khỏi phòng khách.

Lúc đi ngang chỗ ngoặt, Hạ Trừng Trừng không thể thấy anh thì Tạ Tri Hành vội vọt vào toilet, nôn mửa vào bồn rửa tay!

Cho đến khi miếng cơm mèo được nôn ra, Tạ Tri Hành mới cảm thấy cả cơ thể và tinh thần thoải mái, súc miệng rồi chuẩn bị rời đi.

Vừa quay đầu thì thấy Hạ Trừng Trừng bế Quang Tông đứng ở cửa toilet.

Tạ Tri Hành: “…”

Hạ Trừng Trừng: “…”

Quang Tông: “…”

Tạ Tri Hành đỏ mặt, bước qua bên người Hạ Trừng Trừng rồi về phòng.

Cho đến khi Tạ Tri Hành rời đi, Hạ Trừng Trừng mới ôm bụng cười ha hả, tiếng cười vang văng vẳng biệt thự.

Tạ Tri Hành ở lầu hai: “…”

Hạ Trừng Trừng cười tới mức đau hông, thở hổn hển để ngừng lại. Cô chống cằm vui vẻ khi có người gặp họa, “Hệ thống, tao vốn đang nghĩ Bạn học Chồn thích hóng drama không phải acc clone của Tạ Tri Hành á!”

“Nhưng bây giờ tao thấy hai người họ giống nhau lắm luôn á ~”

Hệ thống tuyệt vọng: “…. Hình tượng phản diện mặt lạnh… bị hủy gòi… TAT”

Nó hoàn toàn không nghĩ tiểu thuyết lại che giấu cốt truyện kích thích vậy. Nếu Hạ Trừng Trừng không làm paparazzi thì sợ không ai biết bí mật này mất.

“Nhưng đây không đồng nghĩa ổng không phải là phản diện của truyện!” Hệ thống nghiêm túc, “Lúc ổng tàn nhẫn là tàn nhẫn lắm đó! Cô nhớ lại ông chú Tạ Thành Nghiệp không còn xương cốt của ổng đi!”

“Được rồi! Tao sẽ chú ý “ Hạ Trừng Trừng bế Quang Tông Diệu Tổ, xoay người định về phòng.

Lúc này điện thoại ‘đinh’ một tiếng, một tin nhắn từ ekip [Tiên Quyết] được gửi đến.

Trong thư có ghi rõ, Hạ Trừng Trừng đã được nhận vào vai Vô Hoan trong phim bảo cô 10 giờ ngày mai đến studio của đạo diễn Chu Hướng Nam để chụp ảnh tạo hình.

“Ký chủ! Đây là nhân vật nữ phụ đó!” Hệ thống kích động, “Trong tiểu thuyết thì [Tiên Quyết] là một phim sẽ rất hot đó, lượng vé được bán ra đứng nhất năm luôn! Quay phim này không lỗ đâu!”

[Tiên Quyết] là một miếng bánh ngon.

Trong tiểu thuyết, Diệp Thi Văn dựa vào bộ phim này để đạt được vị trí ảnh hậu, đứng trên đỉnh sự nghiệp, trong tiểu thuyết, lúc cô ấy đạt giải là lúc Hàn Gia Lâm cầu hôn luôn, sau đó là một HE.

“Không đóng.”

Hạ Trừng Trừng từ chối không chút suy nghĩ, “Đóng thì sao làm paparazzi được?”

Hệ thống: “…”

Hệ thống không bỏ qua: “Nhưng nguyên chủ đã ký hợp đồng! Nếu cô từ chối thì phải đền tiền vi phạm hợp đồng đó!”

“Không sao, đền tiền thì đền tiền!”

Hạ Trừng Trừng mạnh mẽ, “Bà đây nhiều tiên lắm!”

Hệ thống: “…”

Tài khoản mới lên hàng tỷ đã tưởng là nhiều à?

“Tao phải đi ngủ, ai thích đóng thì đóng!” Hạ Trừng Trừng ngáp một cái, định lên lầu.

Đột nhiên, tiếng nhắc nhở nhiệm vụ xuất hiện trong đầu cô.

[Đại náo phim trường [Tiên Quyết], khiến bản thân lên hotsearch vì tin xấu. Ghi chú: Nhiệm vụ thất bại sẽ bị trừng phạt bằng cái chếc!]

Hạ Trừng Trừng: “….?”

Hạ Trừng Trừng lạnh mặt nhìn hệ thống: “Mày tàn nhẫn thật đấy!”

Hệ thống: “Huhu… Ký chủ, đây không phải do tôi đưa ra, là hệ thống chủ đưa ra đó, tôi cũng mong cô sống lâu trăm tuổi! Tôi còn phải dựa vào cô để kiếm tiền nuôi vợ đó!”

Hạ Trừng Trừng làm vẻ mặt trào phúng, cô không tin cái tên gian thương này tí nào.

Hệ thống: “Thật đó! Cô đến để lấp vào lỗ thủng của cốt truyện, đây là quy tắc thế giới tiểu thuyết mà! Việc tham gia quay chụp tạo hình [Tiên Quyết] là cốt truyện quan trọng, hệ thống chủ yêu cầu cô phải gây ra mâu thuẫn gay gắt ở khúc này, nên mới đưa ra nhiệm vụ bắt buộc. Mà lúc Qúy Tĩnh Hàm mở họp báo xin lỗi là nội dung phụ của cốt truyện, hoàn toàn không xuất hiện trong tiểu thuyết nên dù cô OOC thì sẽ không chịu trừng phạt!”

Hạ Trừng Trừng nghĩ kĩ.

Đúng thật, từ lúc kết thúc họp báo xin lỗi đến khi nhận tin nhắn của ekip [Tiên Quyết], cô đã OCC rất nhiều nhưng không bị cảnh báo.

“Nếu đến lúc phải xuất hiện trong cốt truyện, tôi sẽ nhắc cô,” Hệ thống nhỏ giọng nói, “Thật ra… cũng không nhiều cảnh đâu.”

Lúc nguyên chủ chếc, cốt truyện đã qua hơn nửa rồi.

“Được rồi, không phải đi phá phim trường à?” Hạ Trừng Trừng nằm lên giường, cười xấu xa, “Tao sẽ khiến phim trường này, gà ~ bay ~ chó ~ sủa ~”

Nụ cười của cô vừa xinh đẹp lại sảng khoái, nhưng trong mắt hệ thống thì nụ cười này đáng sợ tới mức sởn tóc gáy.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.



COMMENT



Please Register or Login to comment!