Cố Tùy không tranh cãi với cô, chủ động đi rửa chén.
Quan Nguyệt nghĩ tới việc mua heo con thì cần tiền: "Tôi có tiền.”
Lúc sư phụ đi, để lại cho cô không ít tiền.
“Không cần tiền." Cố Tùy mặc dù là vì tránh né phiền toái xuống nông thôn, lúc anh đi còn chưa phải lúc náo loạn nhất, tiền tài nhà bọn họ có một nửa đều ở trong tay anh.
“Vậy tôi cho anh thuốc, không phải anh muốn cái này sao? Tôi có rất nhiều.

Còn có thuốc trị cảm sốt.”
Cố Tùy quay đầu nhìn cô, cái này được!
Tới nơi này còn chưa đầy hai mươi bốn giờ, anh đã biết rõ thuốc trong tay Quan Nguyệt có giá trị trong mấy đại đội quanh Thanh Sơn lớn cỡ nào.
Nơi này cách tỉnh lị rất xa, thiếu thuốc tây, bác sĩ địa phương, đều là tự mình lên núi tìm thảo dược hoặc là phương thuốc chữa bệnh cho người ta, bệnh tình nghiêm trọng, cũng chỉ có thể đưa đến bệnh viện huyện.

Trước kia thôn Thanh Khê bọn họ hàng năm đều dùng lương thực đổi thuốc với Từ đại phu mà sư phụ của Quan Nguyệt.

Đổi được thuốc thì Dương Quốc Trụ còn phải phân cho đại đội Thanh Tùng, hiệu quả đều rất tốt.
Nếu Quan Nguyệt muốn dùng thuốc đổi lấy một con heo con, không chừng bọn họ sẽ hỗ trợ.
“Được, chiều nay tôi xuống núi hỏi giúp cô một chút.”
Quan Nguyệt vội vàng nói: "Tối về rồi hỏi, chiều anh đi rồi thì cơm tối của tôi biết làm sao?”
Cố Tùy nở nụ cười: "Tối qua tôi không có ở đây, chẳng lẽ buổi tối cô không ăn cơm?”
Quan Nguyệt không nói gì, nhưng vẻ mặt của cô đã nói lên tất cả.
Cô gái này buổi tối thật sự chịu đói bụng đi ngủ?!!
"Là tôi không đúng, lần sau tôi nấu nhiều cơm cho cô một chút, ấy nhưng cô không biết nấu cơm mà.”

Quan Nguyệt khoát tay, ngượng ngùng nói: "Kỳ thật tôi cũng có thể nấu cơm.”
Chỉ là quá khó ăn, cô không muốn ăn.

Đặc biệt là bây giờ có cơm ngon, cô lại càng không muốn chấp nhận.
Trong khoảng thời gian sư phụ đi, cô bình thường chấp nhận ăn tục uống thô.

Thật sự chịu không nổi, thì vào trấn ăn tại cửa hàng.
Cố Tùy đi theo cha, xuất thân từ Tây y, không hiểu nhiều về Trung y.

Trên đường tới nơi này, anh đọc sổ tay của bác sĩ trung y mới biết được một ít kiến thức cơ bản.





Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.



COMMENT



Please Register or Login to comment!