Ngày hè nắng nóng chói chang và nóng bức bao phủ thành phố Giang.

Tiếng quạt vang lên, một người mặc đồ tù mỏng manh ngồi ở đó, mồ hôi làm ướt quần áo khiến nó dính vào người chị ta.

Diệp Thi Văn cuộn tròn trong một góc tối âm u, không nhúc nhích.

Chị ta đã không tắm một tuần, mặc dù cuộn tròn không động nhưng vẫn ngửi thấy mùi hôi chua.

Kiếp trước, chị ta bị chửi khắp mạng, bị Hàn Gia Lâm phỉ nhổ, bị đuổi khỏi nhà họ Hạ…

Nhưng không phải ngồi tù!

Chỉ làm giả video tình dục của Hạ Trừng Trừng mà thôi, dựa vào thế lực của nhà họ Hạ và nhà họ Hàn thì sao không giải quyết được chuyện này chứ?

Hàn Gia Lâm và Hạ Vĩnh Đức đang làm cái gì?

Chị ta càng nghĩ càng thấy tủi, hốc mắt ửng đỏ.

Phòng nhốt được mở ra, một cảnh sát nữ đứng ở cửa, “Tội phạm số 220813, Diệp Thi Văn, ra đây một chút!”

Chị ta cuối cùng cũng ra khỏi phòng sắt này, đi qua lối đi hẹp dài của cục cảnh sát, không khí hơi lạnh khiến chị ta run rẩy.

Hạ Vĩnh Đức ngồi bên kia phòng, giữa hai người là một bức tường pha lê.

Lúc thấy Diệp Thi Văn, ông ta đứng bật dậy. Người đàn ông trung niên vốn khỏe mạnh chẳng biết lúc nào đã bạc đầu. Gương mặt già nua hơn trước nhiều, rõ ràng mới 50 tuổi nhưng lại có mấy phần già khổ tang thương.

“Ba….” Chị ta lập tức bật khóc, cầm micro nó, “Cầu ba! Mau cứu con ra ngoài! Con thật sự không ở đây thêm giây phút nào được nữa đâu ạ!”

Hạ Vĩnh Đức cũng buồn rầu, hốc mắt ửng đỏ.

Dù sao cũng là con gái ruột của mình, sao ông không đau lòng cơ chứ?

“Văn Văn, con đợi thêm một vài hôm nữa! Ba sẽ nghĩ cách!”

Chị ta khó tin, “Dựa vào nhà mình và nhà họ Hàn mà không cứu con được ạ?”

Ông ta thở dài, hận sắt không thành thép, “Đừng nói về Hàn Gia Lâm nữa, cái tên phế vật kia cắt đứt quan hệ với nhà họ Hàn lúc quan trọng như này! Cậu ta tưởng không có nhà họ Hàn thì người khác sẽ nể mặt cậu ta chắc? Nếu không phải cậu ta cắt đứt quan hệ với nhà họ Hàn thì ba đã cứu con ra từ lâu rồi!”

“Chờ con ra ngoài thì chia tay với tên ngu đó đi!”

Ánh mắt Diệp Thi Văn sáng lên, trong con ngươi xuất hiện chút ngạc nhiên.

Sau đó chị ta nhớ đến chuyện kiếp trước, vội nói, “Ba! Không thể chia tay với Gia Lâm! Anh ấy quan trọng với con lắm!”

Ông ta bất đắc dĩ, “Nhưng bà Hàn sẽ không giúp con, một phế vật chỉ dựa vào nhà thì có thể làm gì cho con chứ?”

Diệp Thi Văn im lặng một hồi.

Không có nhà họ Hàn thì Hàn Gia Lâm chẳng là gì thật, nhưng sau này chị ta sẽ kiếm được người tốt hơn hắn à?

Hay là….

Chị ta đột nhiên nhớ đến Tạ Tri Hành mà mình gặp ở biệt thự Lâm Ngữ lần trước.

Sống hai đời nhưng chị ta không biết nhiều về anh.

Anh đúng là lựa chọn tốt hơn Hàn Gia Lâm, nhưng lại có rất nhiều thứ không nắm trong tay được.

Ít nhất, sau kiếp trước chị ta có thể chắc chắn được, chị ta có thể khiến Hàn Gia Lâm nghe lời chị ta.

Nhưng với Tạ Tri Hành… đến 50% cũng không chắc.

Nghĩ đến đây, chị ta hít sâu, “Ba, con và Gia Lâm yêu nhau thật sự, an ấy cắt đứt quan hệ với nhà họ Hàn vì con, chúng ta càng phải đối xử tốt với anh ấy mới đúng!”

Hạ Vĩnh Đức cau mày, từ khi nào Diệp Thi Văn cũng chỉ biết yêu đương như Hạ Trừng Trừng trước kia thế?

Cái tên nhóc thúi Hàn Gia Lâm kia đã xài b-ùa ng-ãi gì với hai đứa con gái của ông ta thế?

“Còn về phần bà Hàn…” Chị ta nói tiếp, “Con có cách khiến bà ấy cứu con ra khỏi tù!”

Hạ Vĩnh Đức nghi ngờ, ông ta là người tự do di chuyển bên ngoài còn chẳng thu phục được, Diệp Thi Văn có thể làm cái gì?

Nhưng ông ta không kịp hỏi thì đã hết thời gian thăm hỏi, chị ta chỉ để lại một câu, “Tìm paparazzi.”, rồi bị cảnh sát mang về phòng giam.

*

Phòng giam không lớn nhưng lại không chỉ có mình Diệp Thi Văn.

Còn có năm tù nhân nữ khác, vào ngày đầu chị ta vào đã luôn nhằm vào chị ta.

Chị ta vừa về lại chui vào góc, cuộn tròn không nhúc nhích.

Không có người nhìn thấy chị ta im lặng cắn ngón tay mình, máu đỏ tươi chảy từ vết cắn của chị ta.

Đúng lúc này, một người phụ nữ lưu manh mập mạp đi tới muốn đi qua chị ta để vào toilet, nhưng chị ta lại đứng dậy cản người nọ!

Người phụ nữ tức giận, “Chó ngoan không cản đường! Mau cút cho bà!”

Người này định đẩy chị ta nhưng chưa kịp dùng sức thì chị ta đã hét lên một tiếng, rồi ngã xuống đất!

Người này trợn to mắt quát, “Mọe! Diệp Thi Văn! Mày giả vờ cái gì đó! Bà đây còn chưa đụng vào mày!”

Nhưng chị ta không quan tâm mà ôm bụng, kêu thảm.

Chị ta dùng hết sức, trán cũng chảy mồ hôi.

Các tù nhân nữ khác đều sợ ngây người, cứ tưởng người phụ nữ kia đẩy chị ta bị thương.

Sau đó bọn họ nhìn thấy dưới chân chị ta chảy một dòng máu!

“Cô ta chảy máu! Cô ta chảy máu!”

Không biết ai hét lên, cảnh sát vội mở cửa phòng giam.

Cảnh sát thấy chị ta nằm dưới đất, mặt trắng bệch, dưới chân tay tay đều dính máu!

Bọn họ không kịp chỉ trích là ai gây chuyện, đã vội đỡ chị ta ra khỏi phòng giam.

Ngoài phòng giam, một cảnh sát nữa gọi điện, dò hỏi chị ta, “Xe cấp cứu đang đến! Cô có bị bệnh gì trước đây không?”

Chị ta nắm lấy ống tay áo của cảnh sát nữ, cắn răng đáp,

“Tôi… mang thai.”

*

Ngoài cục cảnh sát, xe cấp cứu chở Diệp Thi Văn rời đi.

Account marketing Anh Tám Showbiz là Cẩu Đam, ôm camera của mình nhảy ra từ trong bụi cây.

Lúc nãy khi hắn núp lùm đã nghe một cảnh sát nữ nói với nhân viên cứu hộ, “Cô ấy mang thai.”

Diệp Thi Văn mang thai.

Đây là một quả drama lớn đó!

Còn có một không hai!

Cẩu Đam không kịp trở về nhà mà tìm một quán café, mở máy tính viết bài, “Tiểu hoa nổi tiếng trong tù bị lộ chuyện mang thai! Cha ruột là người đấy!” Còn đính kèm video chị ta bị đỡ lên xe cấp cứu.

Lúc bài đăng được đăng thì cư dân mạng khùng luôn.

[Mọe nó, Diệp Thi Văn mang thai á! Cha ruột là Hàn Gia Lâm à?]

[Cái này là chuyện chắc kèo rồi, lúc trước tuy hai người họ không thừa nhận trực tiếp nhưng rất mờ ám á!]

[Tuyệt, bà Hàn vừa bảo không nhận đứa con dâu Diệp Thi Văn này đấy, không ngờ bị vả mặt nhanh vậy!]

[Nhưng Diệp Thi Văn chưa chồng đã chửa? Vậy cũng không ổn lắm!]

[Cổ có phải cô chủ thật của nhà họ Hạ đâu, hẳn là muốn dựa vào con để gả vào nhà giàu đó!]

[Tuyệt, Diệp Thi Văn vốn là nghệ sĩ nữ đang hot, cha kế cũng có quyền với tiền, thế mà phải xài cái chiêu mẹ tốt nhờ con này!]

[Ôi, phải nói Lư Thư Nhã lúc đầu không thích Diệp Thi Văn gả vào nhà họ Hàn, dù là sinh đứa nhỏ này ra thì tôi cũng thấy Diệp Thi Văn không dễ chịu đâu, nói không chừng chỉ nhận con chứ không nhận mẹ ấy chứ!]

[Diệp Thi Văn người ta chịu, người muốn cho kẻ muốn nhận thì trách ai giờ?]

….

Chuyện Diệp Thi Văn mang thai được truyền đến tai Lư Thư Nhã.

Bà vốn đang họp ở tập đoàn, vừa đọc được tin này thì vội đứng dậy.

Bà không nhận Diệp Thi Văn.

Nhưng con cháu nhà họ Hàn thì không thể!

Nhà họ Hàn ba đời chỉ có một đứa độc đinh, ba Hàn Gia Lâm mất sớm, Lư Thư Nhã và bà nội Hàn ngậm đắng nuốt cay giữ vững nhà họ Hàn đến hôm nay, cho dù là vì cái gì bà cũng phải giữ con cháu nhà họ Hàn!

Lư Thư Nhã ngồi bentley đến bệnh viện.

Tốc độ của bà nhanh hơn Hạ Vĩnh Đức và Hàn Gia Lâm, dựa vào quan hệ nhà họ Hàn để làm thủ tục, bà đi vào phòng bệnh gặp chị ta.

Trạng thái của chị ta không tệ, so với bộ dạng thảm không thể nhìn trong video thì sắc mặt của chị ta khi nằm trên giường bệnh tốt hơn nhiều.

Trong tay Lư Thư Nhã là bệnh án của chị ta.

Bà đi tới trước mặt chị ta rồi ném bệnh án lên mặt chị ta!

“Cô vốn không có thai! Tại sao lại báo tin giả như vây!”

Chị ta nhìn bà với hốc mắt ửng đỏ, “Dì… Con không mang thai nhưng con và Gia Lâm có một đứa bé thật.”

Lư Thư Nhã kinh hãi, “Cô có ý gì?”

Chị ta nở nụ cười của mẹ, dịu dàng vuốt nhẹ bụng mình, “Chỉ là đứa bé không ở trong bụng con thôi.”

Lư Thư Nhã nhìn bụng chị ta khó tin.

Lát sau bà hiểu ngay.

Bà nhìn Diệp Thi Văn ngạo nghễ, cười trào phúng, “Diệp Thi Văn, tôi xem thường cô rồi, cô lợi hại hơn mẹ cô nhiều! Không chỉ nắm được con trai tôi, còn có thể tìm được đồ để khống chế tôi!”

“Cô nói đi, đứa nhỏ này đã sinh ra chưa? Bây giờ đang ở đâu?”

Diệp Thi Văn làm ra vẻ vô tôi, “Dì, muốn biết chỗ của bé con không khó, nhưng mà con cần dì giúp con một chuyện.”

Mặt của Lư Thư Nhã khó coi, “Không phải là ra tù thôi à?”

“Không chỉ vậy,”

Chị ta nhìn Lư Thư Nhã với ánh mắt sáng rực, sự đáng thương trên mặt biến mất thay vào vẻ mặt kiên định, gằn từng chữ,

“Con muốn làm con dâu nhà họ Hàn. Không phải tình nhân, không phải người thứ ba, mà là bà Hàn chân chính!”

*

Ba ngày sau, Diệp Thi Văn rời khỏi phòng giam.

Cảnh sát thành phố Giang tuyên bố, sau khi điều tra, người đăng video vu oan cho Hạ Trừng Trừng là trợ lý Tiểu Trương của Diệp Thi Văn. Cô ấy từng nói không ít lời chửi bới Hạ Trừng Trừng trên mạng, đồng thời vì làm việc không nghiêm túc nên thỉnh thoảng bị Diệp Thi Văn quở trách, thành ra sinh lòng hận thù với chị ta.

Bởi vậy cô ấy giả làm video dâm uế của Hạ Trừng Trừng rồi giá họa cho Diệp Thi Văn, là vì muốn ném một hòn đá chếc hai con chim!

[Tại sao tôi cảm thấy…. đây là người bị đưa ra thế tội vậy?]

[Y như trên, tui cũng thấy vậy! Động cơ để trợ lý nhỏ bôi đen Hạ Trừng Trừng chưa đủ á!]

[Đây là người thế tội thay điển hình đó, cách đây không lâu có tin Diệp Thi Văn mang bầu đó, bởi vì cổ có thai nên nhà họ Hàn ra tay tôi! Làm ơn, sau lưng cổ có nhà họ Hàn và nhà họ Hạ, cho tí tiền, tìm người chịu tội thay không phải chuyện dễ à?]

[Lầu trên có thù với Văn Văn à? Cảnh sát người ta đã bảo Văn Văn không có tội rồi còn gì? Có giỏi thì tìm cảnh sát đi, ở đây ra vẻ làm gì!]

[Đúng thế! Văn Văn nhà tui vô tội! Người trên là fan Hạ Trừng Trừng chứ gì! Đừng có vu oan cho Văn Văn nhà tui!]

[Có vô tội không thì mọi người tự biết trong lòng, fan Diệp giả vờ đáng thương cái gì, ghê muốn chếc!]

[Vịt chếc còn cứng mỏ! Nếu không phải cổ có bầu thì mấy người tưởng cổ được cứu ra thật à? May mắn nhất thời thôi, nhưng người xấu sẽ có quả báo, mấy người không thể may mắn mãi vậy được!]

….

Tranh chấp trên mạng lập tức không ngừng, khen chê không đồng nhất.

Người qua đường thấy có nhiều điểm đáng ngờ, nhưng fans Diệp Thi Văn lại tin tưởng Văn Văn nhà họ vô tội! Hai bên ai cũng cho mình là đúng, trừ bỏ mắng chửi không ngừng thì chẳng có kết luận cuối.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.



COMMENT



Please Register or Login to comment!