Chương 141

Vy Hiên liếc Đinh Khiên một cái: “Nếu như không có con rùa xanh này ở đây lải nhải thì có lẽ sẽ tốt hơn.

Khuôn mặt nam tính của Đinh Khiên đỏ bừng lên khi đối diện với sự tức giận của Vy Hiên: “Cô nôn lên người của Thạch, hại anh ta đem chiếc áo choàng anh ta thích nhất vứt đi! Bây giờ cô còn ngủ ở phòng của Thạch, mặc áo tắm của Thạch?! Quả thực không thể tha thứ!”

Vy Hiên một chút cũng không muốn nói chuyện vô nghĩa với anh ấy, trực tiếp đem bàn tay nhỏ quất lên đầu anh: “Tôi không có hứng thú để cãi nhau với anh chàng có đống rác màu xanh lục này đâu.”

“Cô..” Đinh Khiên tức giận đến giơ chân, thật giống như đang muốn đá cô một cái.

Thấy Vy Hiên rất hăng hái, Bảo Ngọc cũng cảm thấy trong lòng được thả lỏng, rất nhẹ nhỏm: “Đúng rồi, Thạch đâu?”

Đinh Khiên liền mếu máo tố tội: “Thạch bị cô gái này nôn lên người, đang tìm một nơi nào đó để khử trùng!”

Nhìn vào khuôn mặt nam tính lại có tính tình của phụ nữ, mồm anh ta cũng đủ độc , Vy Hiên hơi nhíu lông mày, nâng cằm của anh, bất thình lình hỏi: “Này, anh thích đàn ông sao?”

Đinh Khiên nghe thế liền rất bối rối, thẹn đến hóa giận, hất tay cô ra: “Ai nói?!”

Bảo Ngọc chợt nở nụ cười, đi đến đứng bên cạnh anh ta, nheo con mắt phượng lại, ánh mắt sắc nhọn như một con dao trong đêm gió tanh mưa máu: “Tôi có thể chứng minh anh ta thích phụ nữ.”

Vy Hiên thích thú dựa vào cạnh cửa: “Ồ?!”

Đinh Khiên vừa muốn gật đầu, nhưng nhìn qua Bảo Ngọc liền cảm thấy không đúng, theo bản năng rụt rụt cái cổ.

Bảo Ngọc cười tủm tỉm nói: “Nếu như không thích phụ nữ, làm sao lại xem Web người lớn, cho Tiêu Mặc Ngôn nhiều hình ảnh ph óng đãng như thế, phải không?”

Tiếng “À” đầy ẩn ý của Vy Hiên vang lên, đôi mắt tinh nghịch đầy ý trêu đùa không rời khỏi Đinh Khiên.

Đinh Khiên không thể tin được, đây chính là bí mật của đàn ông! Đàn ông đều là thông qua cách này để thỏa mãn niềm đam mê cháy bỏng đầy k1ch tình! Không thể tin được Tiêu Mặc Ngôn ngay cả chuyện này cũng khai báo ra!

Quay đầu nhìn Tiêu Mặc Ngôn, anh vẫn thờ ơ và không quan tâm đ ến bất cứ điều gì, căn bản không giống như bộ dạng của một tên mật báo! Đinh Khiên thật sự là có nhảy vào Hoàng Hà cũng không rửa sạch tội, ủy khuất liếc anh một cái, quay đầu lại đưa ra vẻ mặt đau khổ nói: “Thật ra……thật ra……Tôi cũng chỉ là sợ Tiêu Mặc Ngôn không hiểu chuyện đời, cho nên mới gửi cho anh ấy xem vài tấm ảnh..!” Dứt lời, lại lập tức nghiêm mặt nói: “Hoàn toàn là giải thích cho anh ấy hiểu về chuyện s1nh lý!”

Lúm đồng tiền của Bảo Ngọc như hoa, sắc mặt không thay đổi, ghé sát tai anh chậm rãi nói từng chữ một: “Không cho phép anh một lần nữa cho anh ấy xem những thứ rác rưởi kia.”

“Hiểu rồi! Tuyệt đối không có lần sau!” Đinh Khiên gật đầu không ngừng, còn dơ tay lên thề, người yêu của cậu Tiêu, tuyệt đối không nên gây chuyện!

Vy Hiên xem đủ vui, liền đem điếu thuốc trong tay dập tắt, nhìn xung quanh cất tiếng hỏi: “Đây là đâu?”

Đinh Khiên tức giận quay lại nhìn cô: Nhà của Thạch!”

“Nhìn không ra, làm người làm của cậu Tiêu cũng rất có lợi đó.”

“Thạch không phải người làm của cậu Tiêu!” Đinh Khiên lập tức thay anh ta đính chính danh phận: “Chúng tôi đều đi theo cậu Tiêu, nhưng tuyệt đối không phải là người làm!”

Người nói không có ý gì, người nghe lại suy nghĩ. Vy Hiên vốn là phóng viên nên tương đối nhạy cảm, từ lời nói của Đinh Khiên không khó để nghe ra, thân phận của Tiêu Mặc Ngôn tuyệt đối không bình thường. Cô liếc nhìn Bảo Ngọc, sau đó lại di chuyển ánh mắt nhìn qua Tiêu Mặc Ngôn đang đứng ở không xa chỗ đó, đúng lúc anh cũng đang nhìn chằm chằm cô. Bắt gặp ánh mắt của cả hai, cô rất nhanh chóng nhận ra Bảo Ngọc cũng không thực sự hiểu rõ về anh.

Đi theo… Sau lưng Tiêu Mặc Ngôn rốt cuộc là sức mạnh của lực lượng nào? Tổ chức? Xã đoàn? Bang phái?


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.



COMMENT



Please Register or Login to comment!